Hãy có thời gian cho cả công việc và hưởng thụ; khiến mỗi ngày vừa hữu ích vừa thoải mái, và chứng tỏ rằng bạn hiểu giá trị của thời gian bằng cách sử dụng nó thật tốt. Và rồi tuổi trẻ sẽ tươi vui, và tuổi già không có nhiều hối tiếc, và cuộc đời sẽ là mộ
Thứ quý nhất trên đời chính là thời gian. Thời gian là một công cụ vạn năng. Nó là một liều thuốc hữu hiệu chữa lành mọi vết thương, dó cho nó có đau đớn và sâu hắm đến tận xương tuỷ.
Con người không bao giờ được lãng phí thời gian vô ích để tiếc nuối quá khứ hay phàn nàn về những thay đổi khiến mình khó chịu, bởi thay đổi là bản chất của cuộc sống.
Thời gian thay đổi tất cả, chỉ trừ thứ bên trong chúng ta luôn luôn khiến ta thấy ngạc nhiên vì thay đổi.
Người khôn ngoan là người học được những sự thật này: Rắc rối là tạm thời. Thời gian là thuốc bổ. Khổ đau là ống nghiệm.
Đừng để nỗi sợ khoảng thời gian phải mất để đạt được điều gì đó chặn đường ngăn bạn làm nó. Thời gian sẽ trôi đi; chúng ta tốt nhất nên dùng khoảng thời gian trôi đi ấy một cách hữu ích nhất.
Khi nào thì chúng ta mới bắt đầu sống như thể ta hiểu đây chính là cuộc đời? Đây là thời gian của ta, ngày tháng của ta… và nó đang trôi đi. Ta còn đợi gì nữa?
Cuộc sống và thời gian là hai người thầy tốt nhất. Cuộc sống dạy chúng ta sử dụng tốt thời gian và thời gian dạy chúng ta giá trị của cuộc sống.
Thời gian là sự khoan dung của Vĩnh hằng; không có sự mau lẹ của Thời gian, thứ nhanh nhất trong mọi thứ, tất cả đều là tra tấn vĩnh hằng.
Thời gian không thể đo đếm bằng ngày tháng theo cách mà tiền bạc được đo đếm bằng đồng peso và đồng centavo, vì tất cả các đồng peso đều giống nhau, trong khi mỗi ngày, có lẽ là mỗi giờ, đều khác nhau.
Thời gian thực sự là nguồn lực duy nhất mà bất cứ người nào cũng có, và là thứ duy nhất con người không thể đánh mất.
Người tiết kiệm thời gian nhờ phi nước đại lãng phí thời gian vì lạc đường; người chăn cừu thúc giục đàn cừu về nhà phải ngủ qua đêm trên núi tìm cừu lạc; kinh tế cốt ở sự chắc chắn chứ không phải ở tốc độ.
Những ngày ta không học được điều gì hữu ích là những ngày đánh mất. Con người không có tài sản nào quý giá và cao cả hơn thời gian.
Dù rằng không ai có thể quay lại và tạo dựng một khởi đầu mới, nhưng bất cứ ai cũng có thể bắt đầu từ bây giờ và có một kết thúc mới.
Chúng ta bỏ quá nhiều thời gian để nghĩ về những câu hỏi đến nỗi ta thường bỏ lỡ câu trả lời ở ngay trước mắt.
Đa số mọi người tiêu phí thời gian và sức lực vào việc đi đường vòng để tránh các vấn đề hơn là tìm cách giải quyết chúng.
Hầu hết giáo viên đều lãng phí thời gian bằng cách đặt ra những cậu hỏi chỉ để kết luận rằng học sinh của họ không thể trả lời câu hỏi đó. Trong khi mục đích lớn nhất của tri thức là để phát hiện ra học sinh biết gì hoặc chúng có khả năng biết điều gì.