Những vận động của xã hội vừa là triệu chứng, vừa là công cụ của sự tiến bộ. Tảng lờ chúng và thuật trị nước không còn thích đáng nữa; không dùng được chúng và nó sẽ trở nên yếu kém.
Trừ phi nhà cải cách có thể tìm ra được thứ lấy những đức hạnh hấp dẫn thay thế cho những thói xấu xa hấp dẫn, anh ta sẽ thất bại.
Chúng ta đủ tiềm năng để bảo vệ bản thân, cho dù cái giá phải trả là như thế nào. Giờ chúng ta phải học được rằng chúng ta đủ tiềm năng để giáo dục bản thân chừng nào còn cần được giáo dục.
Khi những điều xa xôi, không quen thuộc và phức tạp được truyền tới đông đảo quần chúng, sự thật phải chịu bóp méo đáng kể và đôi khi là hoàn toàn. Thứ phức tạp bị biến thành đơn giản, giả thiết thành võ đoán, và tương đối thành tuyệt đối.
Bài sát hạch tối thượng cho một người lãnh đạo là anh ta để lại sau mình trong những người khác niềm tin và ý chí để đi tiếp.
Chúng ta đều là tù nhân của hình ảnh trong đầu chúng ta - niềm tin rằng thế giới ta trải nghiệm là thế giới thực sự tồn tại.
Sự đối kháng giữa nhân dân và các đơn vị kinh doanh lớn đã biến mất bởi chính nhân dân đã tham gia quá sâu vào kinh doanh lớn.
Thứ chúng ta gọi là xã hội dân chủ có thể được định nghĩa cho một số mục đích là một xã hội nơi đa số luôn luôn sẵn sàng đàn áp thiểu số cách mạng.
Trong một xã hội tự do, nhà cầm quyền không cai quản công việc của con người. Nhà cầm quyền chỉ cai quản công lý giữa những con người tự thực hiện công việc của mình.
Nghiên cứu sai lầm không chỉ là sự phòng ngừa ở mức độ cao nhất, mà còn là sự thúc đẩy ta bước vào nghiên cứu sự thật.
Lương tâm của chúng ta không phải là vật chứa của chân lý vĩnh cửu. Nó phát triển cùng với đời sống xã hội của chúng ta, và điều kiện xã hội thay đổi cũng dẫn tới sự thay đổi triệt để về lương tâm.
Một người có danh dự nếu anh ta giữ mình kiên trì theo đuổi lý tưởng về đạo đức cho dù nó bất tiện, không đem lại lợi lộc hoặc thậm chí là nguy hiểm.