Chúng ta sẽ trở thành gì phụ thuộc vào điều chúng ta đọc sau khi tất cả các thầy cô giáo đã xong việc với chúng ta. Trường học vĩ đại nhất chính là sách vở.
Sự thường xuyên, kiên nhẫn và bền bỉ bất chấp mọi trở ngại, nản lòng và những điều tưởng chừng bất khả thi: Trong tất cả mọi việc, nó là sự khác biệt giữa tâm hồn mạnh mẽ và tâm hồn yếu đuối.
Nỗ lực của một người tốt vô danh cũng như mạch nước ngầm sâu dưới đất, thầm lặng làm mặt đất xanh tươi.
Những giá trị bên ngoài rồi sẽ biến mất; những giá trị sâu bên trong vẫn luôn như vậy, ngày hôm qua, ngày hôm nay, và mãi mãi.
Với tất cả mọi người, tuổi trẻ là mùa hân hoan của cuộc đời; nhưng thường chỉ bởi điều mà nó hy vọng, không phải bởi điều mà nó giành được, hay điều mà nó trốn thoát.
Nếu không có kẻ địch, không có cuộc chiến. Nếu không có cuộc chiến, không có chiến thắng, và nếu không có chiến thắng, không có vương miệng.
Lời nói trần tục, sự im lặng thiêng liêng, nhưng cũng tàn bạo và chết chóc: vì thế chúng ta phải học cả hai.
Trong tất cả mọi hành động, ăn năn là hành động cao quý nhất. Tội lỗi nghiêm trọng nhất là không tự ý thức được tội lỗi nào.
Hãy chỉ cho tôi người anh kính trọng, và tôi sẽ biết anh là người như thế nào. Bởi anh đã cho tôi biết cách nhìn của mình về nhân loại.
Khi một cây sồi đổ, cả khu rừng vang vọng tiếng đổ của nó, nhưng hàng trăm hạt sồi được cơn gió thoảng qua lặng lẽ gieo.
Nhiệm vụ đầu tiên của con người là chinh phục nỗi sợ; anh ta phải ném bỏ nó, nếu không, anh ta không thể hành động.
Nếu bạn không muốn ai làm gì, hãy bảo anh ta nói về điều đó; bởi người ta càng nói nhiều, người ta càng có khuynh hướng chẳng làm gì cả.
Để một tiếng cười trở nên vui sướng, nó phải xuất phát từ một trái tim vui sướng, bởi không có lòng tử tế, không thể có niềm vui thực sự.
Khuyết điểm bám chặt vào con người, nếu người ta cứ đợi cho tới khi phủi được hết chúng đi, người ta sẽ quay mãi quanh trục quay của chính mình, chẳng đi tới đâu cả.
Chẳng ai sống mà không xô đẩy và bị xô đẩy; trong mọi việc, anh ta đều phải chen lấn qua thế giới, tấn công và bị tấn công.
Những kẻ ngu xuẩn cho rằng khi sự phán xét đối với cái ác bị trì hoãn, công lý không tồn tại; nhưng chỉ có sự ngẫu nhiên ở đây. Sự phán xét đối với cái ác nhiều khi bị trì hoãn một hai ngày, thậm chí một hai thế kỷ, nhưng nó chắc chắn như cuộc đời, nó chắ
Quyền năng và sức mạnh bền bỉ của niềm vui thật đáng kinh ngạc - người vui vẻ sẽ làm được nhiều hơn trong cùng một khoảng thời gian, làm tốt hơn và bảo tồn được kết quả lâu hơn người buồn bã ủ ê.
Thật đáng buồn cho ai cúi đầu khi chưa đến lúc; thật đáng buồn cho ai từ chối khi đến lúc phải phục tùng.
Cải cách không vui sướng mà đau đớn; không ai có thể thay đổi chính mình mà không trải qua đau khổ và vất vả, quốc gia lại càng không thể.
Chẳng ai trong chúng ta sẽ làm nên được điều gì lớn lao trừ phi ta lắng nghe tiếng thì thầm mà chỉ mình ta nghe thấy.
Chẳng có bằng chứng đáng buồn nào về sự nhỏ bé của một người xác thực hơn lòng ngờ vực của anh ta đối với những vĩ nhân.
Tính hài hước thực sự đến từ cái đầu không nhiều hơn đến từ con tim. Đó không phải là sự khinh miệt, tinh túy của nó là tình yêu thương. Nó không nhắm tới tiếng cười to mà nhắm tới những nụ cười yên lặng, thứ sâu sắc hơn nhiều.
Người ta phải xác nhận hoặc xóa bỏ nghi ngờ của mình, và biến nó thành sự chắc chắn của ĐÚNG hoặc SAI.
Con người làm được ít hơn những gì mình phải làm, trừ khi anh ta làm tất cả những gì mình có thể làm.
Không gì có thể ngăn cản người khao khát thành tựu. Mọi chướng ngại vật đều chỉ là con đường để phát triển cơ bắp cho thành tựu. Đó là cách gia tăng sức mạnh thành tựu của anh ta.
Về lâu dài, mọi Chính quyền đều là biểu tượng chính xác cho Nhân dân của mình, với đầy đủ những mặt trí tuệ và ngu dốt; chúng ta phải nói, Nhân dân nào Chính quyền đấy.
Tôi không thích nói chuyện nhiều với những người luôn tán đồng với tôi. Đúng là đôi lúc cũng có thú vị khi nói chuyện với một tiếng vọng, nhưng điều đó sớm trở nên mệt mỏi.
Ở bất cứ đâu trong cuộc đời, câu hỏi thực sự không phải là chúng ta có được gì, mà là chúng ta làm gì.
Hạnh phúc của con người không nằm ở vận may bên ngoài và có thể nhận biết, nhưng nằm ở sự tốt đẹp và giàu có của tâm hồn, thứ bên trong và không thể nhìn thấy.
Mỗi ngày bước vào thế giới như một giai điệu cất lên và vang mãi cho tới cuối ngày, và nó sẽ trở thành điệu nhảy, bài ca đưa tang hay khúc quân hành, đó là do bạn chọn.