Nước mắt là ngôn ngữ câm lặng của đau buồn.
Voltaire
Tôi đã sống tám mươi năm trong đời và tôi chẳng biết điều gì, ngoài việc cam chịu và tự bảo mình rằng côn trùng sinh ra là để cho nhện nuốt lấy, và con người sinh ra để bị tàn phá bởi sự đau khổ.
Một người bắt đầu nói dở khi người đó chẳng có gì để nói.
Ngôn từ được sử dụng để che dấu suy nghĩ.
Nghi ngờ không phải một trạng thái dễ chịu, nhưng tin chắc thì thật ngu xuẩn.
Tình cờ là một từ vô nghĩa; không gì có thể tồn tại mà không có nguyên nhân.
Tôi ghét phụ nữ vì lúc nào họ cũng biết mọi thứ ở đâu.
Hãy yêu sự thật, nhưng hãy tha thứ cho lầm lỗi.
Lao động xua đuổi ba sự xấu xa kinh khủng, nỗi buồn chán, thói trụy lạc và sự nghèo đói.
Chúng ta đầy khiếm khuyết và sai lầm; hãy để chúng ta cùng tha thứ cho sự nực cười của nhau - đó là luật đầu tiên của tự nhiên.
Xung đột là cơn bệnh trầm trọng của nhân loại; và lòng vị tha là liều thuốc duy nhất.
Chúng ta ít khi nào tự hào khi chỉ có một mình.
Tình bạn là cuộc hôn nhân của linh hồn, và cuộc hôn nhân này có thể gặp phải li dị.
Không rắc rối nào đứng vững được trước cuộc tấn công của suy nghĩ kiên trì.
Tất cả lý trí của đàn ông không đáng giá bằng một cảm xúc của phụ nữ.
Đánh giá một người qua những câu hỏi của anh ta chứ không phải là những câu trả lời.
Tự do tư tưởng là sức sống của linh hồn.
Ai chỉ đúng đắn, đó là người khắt khe; ai chỉ sáng suốt, đó là người buồn rầu.
Tôi càng đọc, tôi càng suy ngẫm; và tôi càng được nhiều, tôi càng có thể tin chắc mình không biết điều gì.
Càng hiểu biết, con người càng tự do.
Chúng ta không thể ước những điều mình không biết.
Những gì sách dạy chúng ta cũng giống như lửa. Chúng ta lấy nó từ nhà hàng xóm, thắp nó trong nhà ta, đem nó truyền cho người khác, và nó trở thành tài sản của tất cả mọi người.
Thà mạo hiểm cứu vớt một kẻ phạm tội còn hơn lên án một người vô tội.
Cuộc sống phủ đầy gai, và tôi không biết phương thuốc nào hơn ngoài đi thật nhanh qua chúng. Ta càng quanh quẩn trong sự bất hạnh của chính mình càng lâu thì sức mạnh hãm hại của nó càng lớn.
Rất khó để giải phóng những kẻ ngu xuẩn ra khỏi thứ xiềng xích mà họ tôn thờ.
Không ai hiểu chân lý của tôn giáo hơn những người đã mất đi quyền năng của lý trí.
Với những kẻ độc ác, mọi thứ đều là cái cớ.
Ai cũng có sai lầm, nhưng người ít khinh suất nhất là người mau hối lỗi nhất.
Con đường an toàn nhất là không làm gì trái với lương tâm. Với bí mật này, chúng ta có thể hưởng thụ cuộc sống và không sợ chết.
Cơ hội làm điều ác đến một trăm lần một ngày, và cơ hội làm điều thiện chỉ đến một lần trong một năm.
Lịch sử chỉ có thể được viết tốt ở một đất nước tự do.
Có những chân lý không dành cho tất cả mọi người, không dành cho tất cả mọi thời đại.
Một từ điển không có các câu trích dẫn chỉ là một khung xương.
Tận cùng của sự bất công sẽ tạo ra độc lập.
Lịch sử là gì? Sự dối trá mà tất cả mọi người đều đồng ý...
Nghỉ ngơi là điều tốt, nhưng sự nhàm chán là anh em của nó.
Con người bình đẳng; không phải sự sinh ra mà là đức hạnh mới tạo nên sự khác biệt.
Hãy đứng thẳng, nêu lên quan điểm, nói sự thật cho tất cả mọi người; hãy can đảm, tuyên bố nó ở mọi nơi. Người ta chỉ sống khi dám làm điều đó.
Nỗi sợ đi theo sau tội ác, đó là sự trừng phạt.
Những tư tưởng lớn thường gặp nhau.
Có ai sáng suốt đến mức học hỏi được từ kinh nghiệm của người khác không?
Anh ta hẳn phải rất ngu dốt vì anh ta trả lời mọi câu mình được hỏi.
Đừng bao giờ tranh cãi ở bàn ăn, bởi người không đói luôn thắng thế.
Định kiến là điều những thằng ngu sử dụng làm lý lẽ.
Con người tự do vào lúc muốn mình tự do.
Lạc quan là sự điên rồ nhất quyết rằng mọi thứ vẫn ổn khi chúng ta đau khổ.
Tôi vô cùng yêu thích sự thật, nhưng không thích lắm việc chết vì đạo.
Loài người luôn luôn điên rồ, và ai nghĩ mình có thể chữa khỏi điều đó cho nhân loại là kẻ điền rồ nhất.
Mỗi người đều có tội với tất cả những điều tốt mình không làm.
Phần thưởng lớn nhất cho một việc được hoàn tất suôn sẻ là ta đã thực hiện nó.
Lịch sử không là gì hơn ngoài màn kịch của tội lỗi và bất hạnh.
Con người sinh ra tự do, nhưng ở bất cứ đâu cũng bị thấy trong xiềng xích.
Với người sống chúng ta nợ sự tôn trọng, nhưng với người chết chúng ta chỉ nợ sự thật.
Sự thật là một loại quả mà không nên hái cho đến khi nó chín muồi.
Hãy yêu mến những người đi tìm sự thật, nhưng hãy thận trọng với những người đã tìm thấy nó.
Đằng sau mỗi người đàn ông thành công đều có một bà mẹ vợ ngạc nhiên.
Dư luận là con thú dữ tợn; anh phải hoặc xích nó lại hoặc bỏ chạy khỏi nó.
Hành trình của sông ra biển không nhanh như hành trình của con người đến với sai lầm.
Tình yêu có những đặc điểm đâm xuyên qua mọi trái tim, nó đeo dải băng che dấu khiếm khuyết của người ta yêu. Nó có cánh, nó đến nhanh và bay đi cũng nhanh như vậy.
Khám phá ra điều gì đúng và thực hành điều gì tốt, đó là hai mục tiêu quan trọng nhất của triết học.
Người chồng quyết định khiến vợ mình ngạc nhiên thường chính mình lại thấy ngạc nhiên.
Bản chất thực sự của tự do là độc lập, duy trì bằng bạo lực.
Con người ghét những kẻ anh ta cho là hám lợi chỉ vì anh ta không thể đạt được gì từ hắn.
Những sự yếu hèn của người đàn ông đã làm nên sức mạnh cho người đàn bà.
Anh muốn nằm dưới chân em và chết trong tay em.
Người trung thực có thể bị truy nã, nhưng không thể bị làm mất danh dự.
Niềm hạnh phúc to lớn nhất của mọi cuộc đời là sự cô độc bận rộn.
Thiên đường được tạo ra cho những trái tim dịu dàng; địa ngục, cho những trái tim không biết yêu thương.
Chân lý cuối cùng của ở cuộc đời này là tình yêu có nghĩa là sống và sống là yêu.
Động vật có những lợi thế này hơn con người: chúng không bao giờ nghe thấy đồng hồ điểm, chúng chết mà không có ý niệm về cái chết, chúng không bị những nhà thần học rao giảng, giây phút cuối cùng của chúng không bị làm phiền bởi những lễ nghi khó chịu kh
Sắc đẹp làm vui mắt, sự dịu hiền thu hút lòng người.
Để thành công trong thế giới này, chỉ ngu xuẩn là không đủ, anh cũng phải biết xử thế.
Khi vấn đề là về tiền bạc, tất cả đều có chung một tôn giáo như nhau.
Mỗi người chơi phải chấp nhận những quân bài mà cuộc đời chia cho mình: nhưng một khi chúng đã vào tay, anh ta hay cô ta phải quyết định chơi bài như thế nào để thắng.
Khoái cảm nhục dục sẽ trôi qua và biến mất, nhưng tình bạn giữa chúng ta, sự tin tưởng lẫn nhau, niềm vui sướng của con tim, sự say mê của tâm hồn, những điều này không tan đi và không thể bị phá hủy
Sự hoàn hảo đạt được từng chút một; nó cần bàn tay của thời gian.