Tri thức trong đầu và đạo đức trong tim, thời gian cống hiến để nghiên cứu và lao động thay vì hình thức và lạc thú, đó là cách để trở nên hữu dụng, và nhờ vậy, có được hạnh phúc.
John Adams
Chúng ta không thể đảm bảo thành công, nhưng chúng ta có thể xứng đáng với thành công.
Cho dù tôi trao đổi nhiều với những nhà thông thái và các anh hùng, tôi không dành cho họ nhiều sự yêu thương hay thán phục. Tôi khao khát cảnh nông thôn và gia đình, với tiếng chim líu lo và những tiếng bi bô của con cái tôi.
Tôi càng sống lâu, đọc nhiều, kiên nhẫn hơn và lo lắng tìm hiểu nhiều hơn, tôi dường như càng biết ít đi... Hãy biết vừa phải. Có lòng khoan dung. Sống nhún nhường. Như thế là đủ.
Hạnh phúc, cho dù dưới chế độ chuyên quyền hay dân chủ, cho dù trong sự nô lệ hay tự do, không bao giờ đạt được nếu ta không có đạo đức.
Hãy để trí óc con người tự do. Nó phải được tự do. Nó sẽ được tự do. Sự mê tín và giáo điều không thể giam cầm được nó.
Nguồn gốc thực sự của đau khổ là sự nhút nhát của chúng ta.
Tài năng xuất sắc là đứa con của đau khổ.
Mong muốn được người khác quan sát, cân nhắc, đánh giá, ca ngợi, yêu thương và khâm phục là một trong những khuynh hướng sớm nhất và mãnh liệt nhất được phát hiện ra trong trái tim con người.
Sự thật là những điều bướng bỉnh; và cho dù mong muốn, khuynh hướng, tiếng gọi lòng nhiệt huyết của chúng ta có như thế nào, chúng không thể thay đổi được sự thực và bằng chứng.
Hạnh phúc của xã hội là kết thúc của sự cai trị.
Làm người tốt và làm điều tốt, đó là tất cả những gì chúng ta phải làm.