“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore
“ Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại “
Rabindranath Tagore