“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh
“ Tuổi 17 – thanh xuân rạng rỡ ấy, chúng ta có một người luôn lặng lẽ dõi theo nhưng chỉ một lòng nhìn về một hướng, biết trước kết cục nhưng vẫn bướng bỉnh tổn thương, ngạo nghễ trong nỗi cô đơn một mình. Chúng ta bỏ lỡ một người và bị một người bỏ lỡ. Tìn “
Khuyết danh