“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh
“ Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại “
Khổng Minh