Ta đánh mất nhiều vì sự không quả quyết hơn là vì quyết định. Sự không quả quyết là kẻ ăn trộm cơ hội.
Ai cũng có thể đếm được mình có bao nhiêu dê hay bao nhiêu cừu, nhưng không thể đếm được mình có bao nhiêu bạn bè.
Trí tuệ không có sự hướng dẫn không thể kết trái cũng như cánh đồng không được trồng trọt, dù nó có màu mỡ đến bao nhiêu.
Khi hướng dẫn, hãy ngắn gọn; để tâm trí người học có thể nhanh chóng thu nhận điều bạn nói, học được bài học, và giữ lại nó. Mọi ngôn từ thừa thãi đều đổ tràn sang bên một tâm trí đã đầy tràn.
Trên đời có một luật lệ, không phải được viết trong các văn bản mà được sản sinh trong trái tim chúng ta; một luật lệ đến với ta không phải qua đào tạo, phong tục, hay đọc sách, mà bắt nguồn, hấp thụ và nhận được từ chính tự nhiên; một luật lệ đến với ta không phải qua lý thuyết mà nhờ thực hành, không cần hướng dẫn mà nhờ trực giác bẩm sinh. Tôi muốn nói luật lệ đó là, nếu cuộc sống của ta chịu nguy hiểm từ các âm mưu, từ bạo lực, từ cướp bóc vũ trang hay từ kẻ thù, mọi phương thức tự bảo vệ bản thân đều đúng về mặt đạo đức.
Những thành tựu lớn lao đạt được không phải nhờ cơ bắp, tốc độ, hay sự lanh lẹ của cơ thể, mà nhờ suy ngẫm, tính cách, và phán đoán.
Có thể chấp nhận được việc từ chối không bảo vệ ai đó, nhưng việc bảo vệ ai đó một cách lơ là không khác gì tội ác.
Hãy sống làm người can đảm; và nếu số phận đầy thù địch, hãy đối mặt những cú đánh của nó với trái tim can trường.
Bởi tâm trí mạnh mẽ hơn cơ thể, những xấu xa mà tâm trí mắc phải cũng tồi tệ hơn những gì cơ thể mắc phải.
Tôi luôn luôn đi theo quan điểm là việc không được quần chúng ưa chuộng vì làm điều đúng không phải đánh mất danh tiếng, mà chính là vinh quang.
Một quốc gia có thể chịu đựng được những thành viên ngu xuẩn, và thậm chí cả những kẻ tham vọng. Nhưng nó không thể chịu nổi sự phản bội từ bên trong. Kẻ thù trước cổng ít ghê gớm hơn, bởi hắn đường hoàng giương cờ và ta biết hắn. Nhưng kẻ phản bội tự do di chuyển giữa những người đằng sau cánh cổng, tiếng thì thầm quỷ quyệt của hắn xì xầm trong các ngõ hẻm, vang lên ngay trong những hội trường chính phủ.
Chúng ta không được cho cuộc sống dài lâu; vậy nên chúng ta hãy làm điều gì đó để chứng minh mình đã từng sống.
Có hai cách để giải quyết xung đột, nhờ bạo lực hoặc nhờ thương thuyết. Bạo lực là dành cho thú hoang, thương thuyết là dành cho con người.
Điều sai trái về đạo đức không bao giờ có thể là lợi thế, thậm chí dù nó giúp ta thu được điều gì đó mà ta tin là lợi thế của ta. Bản thân việc tin rằng một hànhđạo động sai trái nào đó có thể tạo ra lợi thế đã là nguy hại.
Người sáng suốt đi theo lý trí, người bình thường đi theo kinh nghiệm, người ngu ngốc đi theo nhu cầu, và kẻ vũ phu đi theo bản năng.
Ngân sách quốc gia phải được cân bằng. Nợ công phải giảm; sự kiêu ngạo của chính quyền phải được tiết chế và kiểm soát. Các khoản phải trả cho chính phủ các quốc gia khác phải được giảm xuống. Nếu quốc gia không muốn vỡ nợ, người dân phải học cách làm việc, thay vì sống dựa vào trợ cấp xã hội.
Chúng ta đều lấy động lực từ mong muốn được khen ngợi, và người càng cao đẹp càng khao khát danh tiếng. Chính bản thân những triết gia, thậm chí trong cuốn sách phê phán danh tiếng, ghi lại tên mình.
Cuộc sống của người đã chết nằm ở ký ức của người còn sống. Tình yêu thương trao đi trong đời giữ con người sống vượt qua tuổi thọ của mình. Bất cứ ai được trao tình yêu thương sẽ luôn luôn sống tiếp trong trái tim người khác.
Sự khác biệt rõ ràng nhất giữa con người và động vật nằm ở điều này: con vật, bởi hầu như được thúc đẩy bởi các giác quan và không có nhiều nhận thức về quá khứ hay tương lai, chỉ sống trong hiện tại. Nhưng con người, bởi anh ta được trao cho lý trí giúp anh ta có thể lĩnh hội được các mối quan hệ, nhìn thấy được căn nguyên của vạn vật, hiểu được tính chất tương hỗ của nguyên nhân và hệ quả, tạo ra sự so sánh, dễ dàng có cái nhìn chung về con đường cả đời mình, và có sự chuẩn bị cần thiết cho cuộc hành trình đó.
Không gì không đáng tin cậy hơn công chúng, không gì mờ mịt hơn mục đích của con người, không gì lừa gạt hơn cả hệ thống bầu cử.
Vinh quang thực sự bắt rễ, và lan tỏa; mọi sự làm ra vẻ, giống như hoa, đều rơi xuống đất; cũng như mọi giả tạo đều không thể tồn tại dài lâu.
Không ai có thể cho bạn lời khuyên tốt hơn chính bản thân bạn, nếu bạn nghe theo bản thân, bạn sẽ không đi sai.
Con người quyết định nhiều vấn đề vì lòng oán hận, tình yêu, dục vọng, giận dữ, nỗi buồn, niềm vui, hy vọng, sợ hãi, ảo tưởng và những cảm xúc nội tâm khác, hơn là vì hiện thực, chính quyền, các chuẩn mực pháp lý, án lệ, hay chế độ.
Người nói rằng ta chỉ nên yêu đồng bào mà không nên yêu người ngoại quốc, phá hủy tình bằng hữu chung của nhân loại, một điều sẽ khiến công lý và lòng nhân đức lụi tàn mãi mãi.
Nếu bạn không tự tin vào bản thân, bạn bị đánh bại hai lần trong cuộc đua mang tên Đời. Có lòng tự tin, bạn thắng ngay từ khi chưa xuất phát.
Phẩm chất đặc biệt của kẻ ngu xuẩn là chỉ nhìn thấy khuyết điểm của người khác mà quên đi của bản thân.
Đừng lắng nghe những người cho rằng ta nên giận dữ với kẻ thù, và tin rằng điều này là to lớn và đáng nể. Không gì đáng được ca ngợi, không gì minh chứng rõ rệt hơn cho một tâm hồn lớn lao và cao quý, hơn sự khoan dung sẵn lòng tha thứ.
Bạn phải yêu quý tôi, bản thân tôi, chứ không phải bối cảnh của tôi, nếu chúng ta muốn thực sự trở thành bạn.
Sáu sai lầm mà nhân loại cứ mãi phạm phải qua hàng thế kỷ: Tin rằng lợi ích cá nhân đạt được qua việc nghiền nát lợi ích của người khác; Lo lắng về những điều không thể thay đổi hay sửa chữa; Khăng khăng một việc là bất khả thì vì chúng ta không thể làm được nó; Từ chối bỏ qua những sở thích tủn mủn; Bỏ bê sự phát triển và tinh lọc tâm hồn; Cố gắng lôi kéo người khác tin và sống như bản thân mình.
Đọc mỗi lúc chờ đợi; đọc mỗi giờ; đọc trong thời gian rảnh rỗi; đọc trong lúc lao động; đọc khi đi vào; đọc khi đi ra. Công việc giáo dục tâm trí chỉ đơn giản là: đọc để dẫn dắt.
Cuộc đời còn lại điều gì ngọt ngào nếu mất đi tình bạn? Cướp đi tình bạn khỏi cuộc đời cũng giống như cướp đi mặt trời khỏi thế gian. Một người bạn chân tình còn đáng quý hơn họ hàng thân thích.
Luật của tình bạn nói rằng nên có sự cảm thông giữa hai bên, mỗi người bù vào điều đối phương thiếu, cố gắng làm đối phương có lợi, và luôn luôn sử dụng những ngôn từ thân thiện và chân tình.
Thật khốn khổ cho một đất nước không có anh hùng, nhưng còn khốn khổ hơn cho một đất nước có anh hùng, nhưng không ghi nhớ và vinh danh họ.
Sách không chỉ là sách, chúng là cuộc sống, là trái tim và hạt nhân của những thời đại đã qua, là lý do mà con người lao động và chết, là cốt lõi và tinh hoa của bao cuộc đời.
Chúng ta dễ dàng báo thù thương tổn hơn là đền đáp lòng tốt; bởi việc trở nên tốt hơn kẻ ác dễ làm hơn vươn lên bằng được người tốt.
Người ta sẽ chẳng tìm được niềm vui trong việc phát hiện tất cả vẻ đẹp của vũ trụ, thậm chí của chính thiên đường, trừ phi anh ta có bạn tri kỷ để thổ lộ niềm vui ấy.