Limitless undying love which shines around me like a million suns it calls me on and on across the universe.
If someone thinks that peace and love are just a cliche that must have been left behind in the 60s, that's a problem. Peace and love are eternal.
I believe in everything until it's disproved. So I believe in fairies, the myths, dragons. It all exists, even if it's in your mind. Who's to say that dreams and nightmares aren't as real as the here and now?
There are two basic motivating forces: fear and love. When we are afraid, we pull back from life. When we are in love, we open to all that life has to offer with passion, excitement, and acceptance. We need to learn to love ourselves first, in all our glo
You may say I'm a dreamer, but I'm not the only one. I hope someday you'll join us. And the world will live as one.
There are two basic motivating forces: fear and love. When we are afraid, we pull back from life. When we are in love, we open to all that life has to offer with passion, excitement, and acceptance.
I believe in 'Imagine' as a song of unity. Imagine all the people living life in peace. You may say I'm a dreamer, but I'm not the only one. I hope someday you'll join us, and the world will be as one.
Imagine all the people living life in peace. You may say I'm a dreamer, but I'm not the only one. I hope someday you'll join us, and the world will be as one.
It matters not who you love, where you love, why you love, when you love, or how you love; it matters only that you love.
Hãy đếm tuổi của bạn bằng số người bạn, chứ không phải bằng số năm. Đếm cuộc đời của bạn bằng số nụ cười, chứ không phải bằng số nước mắt.
Điều quan trọng không phải là bạn yêu ai, bạn yêu ở đâu, tại sao bạn lại yêu, bạn yêu khi nào hay bạn yêu như thế nào. Điều quan trọng chỉ là bạn yêu.
Khi tôi năm tuổi, mẹ tôi luôn bảo tôi hạnh phúc là chìa khóa của cuộc sống. Khi tôi tới trường, người ta hỏi tôi rằng tôi muốn trở thành như thế nào khi lớn lên. Tôi viết, 'hạnh phúc'. Người ta bảo tôi rằng tôi không hiểu bài tập đó, và tôi bảo họ rằng họ
Siêu thực có ảnh hưởng lớn với tôi vì tôi nhận ra những hình ảnh trong đầu tôi không điên. Siêu thực với tôi là hiện thực.
Khi bạn đang chìm, bạn không nói 'Tôi sẽ cực kỳ vui sướng nếu có ai đó nhìn xa trông rộng để thấy tôi đang chìm và đến giúp tôi,' bạn chỉ hét lên.
Tình yêu không giới hạn và bất diệt tỏa sáng quanh tôi như hàng triệu mặt trời, nó gọi tôi không ngừng qua vũ trụ.
Chúng ta được cho món quà tình yêu, nhưng tình yêu là một loài cây quý giá. Bạn không thể chỉ nhận nó rồi vứt nó vào trong tủ hay nghĩ nó sẽ phát triển một mình. Bạn phải tiếp tục tưới nó. Bạn phải thực sự chăm sóc và nuôi dưỡng nó.
Tình yêu là lời hứa, tình yêu là vật lưu niệm, một khi đã cho sẽ không bao giờ bị quên lãng, đừng bao giờ để nó biến mất.
Không quan trọng rằng tóc tôi dài bao nhiêu hay màu da của tôi là gì hay việc tôi là đàn ông hay phụ nữ.
Có hai nguồn động lực cơ bản: nỗi sợ hãi và tình yêu. Khi chúng ta sợ hãi, chúng ta quay lưng lại với cuộc đời. Khi chúng ta yêu, chúng ta mở lòng đón nhận tất cả những gì đời trao tặng với niềm nhiệt huyết, sự hào hứng và chấp nhận. Chúng ta cần học yêu
Tôi tin vào Chúa, nhưng không phải như một thứ, không phải như một ông già trên trời cao. Tôi tin rằng điều mọi người gọi là Chúa là thứ gì đó nằm trong tất cả chúng ta. Tôi tin rằng điều mà Giê-xu và Mohammed và Phật và tất cả những vị thần khác nói đều
Đó là nỗi sợ hãi cho những điều chưa biết. Điều chưa biết là chính nó. Và nỗi sợ hãi nó khiến mọi người hối hả theo đuổi giấc mơ, ảo vọng, chiến tranh, hòa bình, tình yêu, hận thù, tất cả những thứ đó - tất cả chỉ là ảo ảnh. Điều chưa biết là chính nó. Hã
Hãy tưởng tượng tất cả mọi người đều sống trong yên bình. Bạn có thể nói tôi là người mơ mộng, nhưng không phải chỉ có mình tôi. Tôi hy vọng một ngày nào đó bạn sẽ đến với chúng tôi, và thế giới sẽ trở thành một.
Điều cơ bản mà không ai hỏi là tại sao người ta lại sử dụng thuốc phiện? Tại sao chúng ta gắn những thứ đó vào đời sống bình thường để sống? Điều tôi muốn nói là, có phải có điều gì đó sai lệch với xã hội khiến chúng ta bị áp lực đến nỗi chúng ta không th
Nếu có người nghĩ rằng tình yêu và hòa bình là thứ sáo rỗng đáng lẽ ra phải bị bỏ lại vào những năm Sáu mươi, đó là vấn đề của anh ta. Tình yêu và hòa bình là vĩnh cửu.
Vai trò của tôi trong xã hội, hay của bất cứ nghệ sĩ hay thi nhân nào, là cố gắng và thể hiện điều mà tất cả chúng ta cảm nhận. Không phải để dạy người khác cảm nhận. Không phải như nhà rao giảng hay lãnh đạo mà như hình ảnh phản chiếu của tất cả chúng ta
Tôi tin vào mọi thứ cho tới khi nó bị bác bỏ. Vì vậy tôi tin vào tiên, thần thoại, rồng. Tất cả đều tồn tại, thậm chí dù nó chỉ ở trong tâm trí bạn. Ai dám nói rằng giấc mơ và ác mộng không thực như điều ở đây lúc này?
Khi tôi mười hai tuổi, tôi từng nghĩ mình hẳn phải là thiên tài, nhưng không ai để ý. Nếu có thứ gì đó gọi là thiên tài, tôi chính là nó, và nếu không có, tôi không quan tâm.
Khi bạn làm điều gì đó cao thượng và tốt đẹp và không ai để ý thấy, đừng buồn. Bởi mặt trời mỗi sáng đều là một cảnh tượng kỳ diễm và thế mà hầu hết khán giả vẫn đều đang ngủ.
Tôi sẽ không hy sinh tình yêu, tình yêu thật sự, cho bất cứ con điếm hay bạn hữu nào, hay công việc nào, bởi cuối cùng thì bạn ở một mình trong đêm.
Hãy đếm tuổi của bạn bằng số bạn bè chứ không phải số năm. Hãy đếm cuộc đời bạn bằng nụ cười chứ không phải bằng nước mắt.