Infantile love follows the principle: "I love because I am loved."Mature love follows the principle: "I am loved because I love."Immature love says: "I love you because I need you."Mature love says: "I need you because I love you.
Love is a decision, it is a judgment, it is a promise. If love were only a feeling, there would be no basis for the promise to love each other forever. A feeling comes and it may go. How can I judge that it will stay forever, when my act does not involve judgment and decision.
Những người ích kỷ không có khả năng yêu người khác, nhưng họ cũng không có khả năng yêu chính bản thân mình.
Khả năng thấy bối rối trước sự vật sự việc là tiền đề cho mọi sáng tạo, dù là nghệ thuật hay khoa học.
Nhiệm vụ chính của con người trong cuộc sống là tự sinh thành chính mình, trở thành những gì mình có tiềm năng. Sản phẩm quan trọng nhất cho nỗ lực đó là tính cách của anh ta.
Tham vọng là cái hố không đáy làm kiệt sức con người trong nỗ lực bất tận tìm cách thỏa mãn nhu cầu mà không bao giờ chạm tới được sự thỏa mãn.
Mối quan hệ giữa mẹ và con đầy nghịch lý, và theo một cách hiểu nào đó, rất bi thảm. Nó đòi hỏi tình yêu vô cùng lớn lao của người mẹ, nhưng cũng chính tình yêu này phải giúp đứa con trưởng thành rời xa người mẹ và trở nên độc lập hoàn toàn.
Có lẽ chẳng có hiện tượng nào chứa nhiều cảm xúc tiêu cực như sự phẫn nộ vì đạo đức, nó cho phép ghen tị được hoành hành dưới vỏ bọc của đức hạnh.
Nhiệm vụ tinh thần mà con người có thể và phải đặt ra cho chính mình không phải là cảm thấy an toàn mà là có thể chấp nhận sự bất an.
Chẳng có hoạt động nào hay sự nghiệp nào lại bắt đầu với nhiều hy vọng và mong chờ đến thế, mà lại thường thất bại như là tình yêu.
Tình yêu là sự hòa hợp với ai đó, hoặc cái gì đó, bên ngoài bản thân dưới điều kiện phải giữ sự tách biệt và toàn vẹn của cái tôi.
Cũng như tình yêu là định hướng chỉ dẫn tới mọi điều và không phù hợp với giới hạn của một điều, tài năng của con người phải ôm trọn cả thế giới mà con người phải đối đầu.
Cuộc đời chẳng có ý nghĩa gì ngoài ý nghĩa mà con người tự tạo ra cho cuộc đời mình bằng cách phát huy sức mạnh của bản thân.
Tình yêu thường chẳng là gì hơn ngoài một cuộc trao đổi thuận lợi giữa hai người mà đạt được phần lớn những gì họ có thể mong đợi nếu cân nhắc tới giá trị của họ trên thị trường tính cách.
Chúng ta sống trong một thế giới đầy sự vật, và mối liên kết duy nhất với chúng là chúng ta biết cách chi phối hay sử dụng chúng.
Phải chết cay đắng tới sầu thảm, nhưng nghĩ tới việc phải chết mà chưa kịp sống thì không thể chịu nổi.
Cuộc tìm kiếm sự chắn chắn sẽ cản trở con đường đi tìm ý nghĩa. Sự không chắc chắn chính là điều kiện thôi thúc con người phát huy sức mạnh của mình.
Người tầm thường nắm quyền lực phi thường mới là mối nguy hiểm chính cho nhân loại chứ không phải là kẻ ác ôn hay tàn bạo.
Ai nói được liệu một khoảng khắc hạnh phúc yêu thương, hay niềm vui được hít thở khí trời, hay đi dạo dưới ánh nắng rực rỡ và ngửi mùi không khí tươi mát, lại không xứng đáng với tất cả những đau khổ và nỗ lực của đời người.
Tình yêu chưa trưởng thành nói: “Anh yêu em vì anh cần em.” Tình yêu trưởng thành nói: “Anh cần em vì anh yêu em.”
Nếu một người chỉ yêu một người khác và thờ ơ với tất cả những người còn lại, tình yêu của anh ta không phải là tình yêu mà là sự gắn bó cộng sinh, hay là sự duy ngã độc tôn được khuếch đại.