Trong thế giới của chúng ta, nơi mà tính 'cá nhân hóa' lan tràn, những mối quan hệ là phúc ân tốt xấu lẫn lộn. Chúng chao đảo giữa giấc mơ ngọt ngào và cơn ác mộng, và không thể biết được khi nào thì hai loại ấy chuyển hóa thành nhau.
Chúng ta sống trong một thế giới toàn cầu hóa. Điều đó có nghĩa là tất cả chúng ta, dù nhận thức được điều đó hay không, đều phụ thuộc vào lẫn nhau. Bất cứ điều gì ta làm hoặc ngăn mình không làm đều ảnh hưởng tới cuộc đời của những người sống ở những nơi mà ta sẽ không bao giờ đặt chân đến.
Không giống như những 'mối quan hệ thực sự', những 'mối quan hệ ảo' dễ bắt đầu và dễ chấm dứt. Chúng có vẻ hay ho và sạch sẽ, dễ sử dụng, nếu so sánh với trò hiện thực chậm chạp, nặng nề và rối rắm.
Tại sao tôi lại viết sách? Tại sao tôi lại suy nghĩ? Tại sao tôi lại nhiệt huyết? Bởi vì mọi chuyện có thể khác đi, mọi chuyện có thể tốt hơn.
Cả một thế giới đi theo xuống mộ với người qua đời; mỗi chúng ta đều độc nhất vô nhị và không thể lặp lại.
Sự chú ý của con người thường tập trung vào những sự thỏa mãn mà các mối quan hệ được kỳ vọng sẽ mang lại, chính xác là bởi chúng không thực sự làm hài lòng theo cách nào đó. Và nếu chúng thực sự làm hài lòng, cái giá của sự thỏa mãn này thường cho thấy là không thể chấp nhận được.
Một xã hội tốt đẹp là một xã hội tin rằng nó không đủ tốt đẹp; rằng bảo vệ cá nhân trước những bất hạnh của từng cá nhân là bổn phận của tập thể; và rằng chất lượng của xã hội được đo bằng chất lượng cuộc sống của những thành viên yếu nhất của nó, giống như sức chịu tải của cây cầu được đo ở cây cột yếu nhất.
Những mối quan hệ, giống như ô tô, nên được bảo trì thường xuyên để đảm bảo chúng vẫn chạy được trên đường.