Bậc tướng giỏi, ắt có người học rộng tài trí làm tâm phúc, có người trầm tĩnh thận trọng cẩn mật làm tai mắt, có người dũng mãnh thiện chiến làm móng vuốt.
Ham muốn suy nghĩ về cái lợi thì tất sẽ lo lắng về cái hại, ham muốn suy nghĩ về sự thành công thì tất sẽ lo lắng về cái thất bại.
Giao việc cho một người trong một khoảng thời gian nào đó để đánh giá xem chữ tín trong họ đến đâu. Người mà đã nhận việc, hứa đến thời hạn nào đó sẽ xong mà giữ đúng lời hứa thì đó là người thủ tín.
Dùng lợi lộc, tiền bạc, công danh để xem sự liêm chính của một người. Người liêm chính thì không đánh mất mình vì lợi lộc, tiền bạc, công danh.
Cái hành của người quân tử là lấy tĩnh lặng để tu thân, lấy cần kiệm để dưỡng đức, không đạm bạc thì chí không sáng, không tĩnh thì không thể nhìn xa được.
Hết lòng tận tụy đến chết mới dừng. Người làm việc gì đó, trước hết cần phải có cái lễ nghĩa, làm việc tận tụy mới là điều đáng quý.
Dùng rượu để xem xét tính tình của một người. Con người một khi đã uống rượu, say rượu thì sẽ khó kiểm soát được hành động của mình, từ đó dễ dàng nhìn ra tính cách của một người.
Dùng câu hỏi, lý lẽ truy hỏi đến cùng để xem khả năng ứng biến đối phó với các tình huống của của một người.
Đừng vì thân thể cao quý mà coi rẻ người, đừng vì cách nhìn của một mình mình mà đi ngược lại với nhiều người, đừng cậy năng lực mà thất tín.
Phù quân tử chi hành, tĩnh dĩ tu thân, kiệm dĩ dưỡng đức. - Phi đạm bạc vô dĩ minh chí, phi ninh tĩnh vô dĩ trí viễn. - Phù học tu tĩnh dã, tài tu học dã, phi học vô dĩ quảng tài, phi chí vô dĩ thành học. - Dâm mạn tắc bất năng lệ tinh, hiểm táo tắc bất n
Sự khác biệt giữa những người thành công và những người thất bại không nằm ở sức mạnh, kiến thức hay sự hiểu biết mà là chính ở ý chí.
Miệng nên ít nói, tự nhiên ít họa -Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh - Trong lòng - ít muốn, tự nhiên ít lo - Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ - Duyên đến nên quý, duyên hết nên buông - Tuy vuông mà tròn, thử hỏi chỗ nào không tự tại