Don’t walk in front of me… I may not followDon’t walk behind me… I may not leadWalk beside me… just be my friend
Against eternal injustice, man must assert justice, and to protest against the universe of grief, he must create happiness.
What did it matter if he existed for two or for twenty years? Happiness was the fact that he had existed.
And he knew, also, what the old man was thinking as his tears flowed, and he, Rieux, thought it too: that a loveless world is a dead world, and always there comes an hour when one is weary of prisons, of one's work, and of devotion to duty, and all one cr
Don't walk in front of me, I may not follow. Don't walk behind me, I may not lead. Just walk beside me and be my friend.
The only way to deal with an unfree world is to become so absolutely free that your very existence is an act of rebellion.
The struggle itself towards the heights is enough to fill a man's heart. One must imagine Sisyphus happy.
Don't walk in front of me; I may not follow. Don't walk behind me; I may not lead. Just walk beside me and be my friend.
You will never be happy if you continue to search for what happiness consists of. You will never live if you are looking for the meaning of life.
Don't walk behind me; I may not lead. Don't walk in front of me; I may not follow. Just walk beside me and be my friend.
Don’t walk in front of me; I may not follow. Don’t walk behind me; I may not lead. Just walk beside me and be my friend... and bring snacks.
Don’t walk in front of me; I may not follow. Don’t walk behind me; I may not lead. Just walk beside me and be my friend.
Người giáo viên giúp bạn khám phá mình, khám phá thế giới và khám phá những khả năng vô tận bên trong bạn.
Đừng đi phía trước tôi; tôi có thể không theo. Đừng đi phía sau tôi; tôi có thể không dẫn đường. Hãy đi bên cạnh tôi và hãy là bạn của tôi.
Tình yêu là hành động, không phải cảm xúc. Nếu bạn mong đợi nhận được tất cả mọi thứ không điều kiện, bạn sẽ thất vọng.
Để mình chìm đắm vào các nguyên tắc là sẵn sàng chết - và chết cho một tình yêu bất khả thi đối lập với tình yêu.
Nhưng anh biết không, tôi thấy thân thiết với những kẻ bại trận hơn với những vị thánh. Tính anh hùng và sự thiêng liêng không hấp dẫn tôi. Điều làm tôi thích thú là được làm con người.
Trí óc hiện đại hoàn toàn lộn xộn. Kiến thức đã vươn mình tới mức cả thế giới lẫn trí tuệ của chúng ta đều không tìm được chỗ đặt chân nữa. Thực ra chúng ta đều khốn khổ vì thuyết hư vô.
Luôn luôn có tốt xấu, thăng trầm, chính đáng và phi lý. Tôi thề với bạn tất cả những điều đó sẽ không bao giờ thay đổi.
Báo chí tự do, dĩ nhiên, có thể tốt cũng có thể xấu, nhưng hầu như chắc chắn nếu không có tự do, báo chí chỉ có thể là xấu.
Cái đẹp không thể chịu đựng nổi, nó khiến chúng ta tuyệt vọng, nó cho chúng ta một giây phút thoáng nhìn cõi vĩnh hằng mà chúng ta muốn vươn tay ra toàn bộ thời gian.
Trong mọi trường hợp, khẳng định rằng một người phải bị loại bỏ hoàn toàn khỏi xã hội vì anh ta tuyệt đối xấu xa cũng tương đương nói rằng xã hội tuyệt đối tốt đẹp, và thời nay chẳng ai có đầu óc bình thường lại tin vào điều đó.
Cách duy nhất để ứng phó với một thế giới không tự do là trở nên tự do tuyệt đối đến mức thậm chí sự tồn tại của bạn cũng là phản kháng.
Không có tự do, không có nghệ thuật; nghệ thuật chỉ sống dựa vào sự gò bó nó tự tạo nên cho mình, và sẽ chết dưới mọi dạng khác.
Tôi không biết điều gì đang chờ đợi mình, hay điều gì sẽ xảy ra khi tất cả kết thúc. Ngay bây giờ tôi biết điều này: có người bệnh và họ cần được chữa trị.
Chúng ta từng tự hỏi chiến tranh sống ở đâu, và điều gì khiến nó gớm guốc như vậy. Và giờ chúng ta nhận ra mình biết nó sống ở đâu... ở trong chúng ta.
Tất cả chúng ta đều mang trong mình những nơi chốn lưu đày, tội lỗi của chúng ta, sự tàn phá của chúng ta. Nhiệm vụ của ta không phải là thả chúng ra ngoài thế giới; đó là biến đổi chúng trong chúng ta và trong người khác
Bạn sẽ không bao giờ hạnh phúc nếu bạn tiếp tục tìm kiếm thành phần của hạnh phúc. Bạn sẽ không bao giờ sống nếu bạn vẫn tìm kiếm ý nghĩa của cuộc đời.
Bạn biết sự quyến rũ là gì: cách nhận được câu trả lời có mà không phải hỏi bất cứ câu hỏi rõ ràng nào.
Mỗi lần tôi nghe một bài phát biểu chính trị hay đọc từ các lãnh đạo của chúng ta, tôi cảm thấy kinh khủng vì mình đã hàng năm trời không nghe được thứ gì nghe giống con người. Vẫn luôn là cũng những từ ngữ đó nói cùng những những lời dối trá đó. Và sự th
Tôi thà sống cả đời tin có thần linh và rồi chết mà phát hiện hoàn toàn không có, còn hơn sống cả đời không tin tưởng và rồi chết mà phát hiện có thần linh.
Tôi vẫn chưa hiểu tại sao ngày có thể vừa dài vừa ngắn: dài để sống hết quãng đời, có thể, nhưng lê thê tới nỗi chúng hòa nhập vào nhau. Chúng không còn tên nữa. Chỉ có 'ngày hôm qua' và 'ngày mai' còn ý nghĩa với tôi.
Hãy tin tôi, ít nhất với một số người, không chiếm lấy điều mình không muốn là việc khó nhất trên thế giới.
Tôi đã thấy đủ những người chết vì một lý tưởng. Tôi không tin vào chủ nghĩa anh hùng; tôi biết nó dễ dàng và tôi đã học được rằng nó có thể đẫm máu. Điều tôi mong muốn là sống và chết cho điều tôi yêu.
Những điều có thể làm để lãng phí: Chờ đợi cả ngày bồn chồn trên ghế trong phòng đợi của nha sĩ; đứng trên ban công cả chiều Chủ nhật; nghe bài giảng bằng ngôn ngữ mình không hiểu; đi bằng đường tàu xa nhất và ít thuận tiện nhất, và dĩ nhiên đứng cả buổi
Cái ác trên thế gian hầu như thường đến từ sự ngu muội, và ý tốt cũng có thể gây hại nhiều như ác ý nếu nó thiếu đi sự thấu hiểu.
Những người hy sinh cho lý tưởng, anh bạn, phải chọn giữa bị lãng quên, bị nhạo báng hoặc bị lợi dụng. Còn để được hiểu ư - không bao giờ.
Không có lao động, mọi cuộc sống đều trở nên mục ruỗng. Nhưng khi lao động không hồn, cuộc sống ngột ngạt và chết.
Cuộc sống có thể huy hoàng và choáng ngợp -- đó là bi kịch. Không có cái đẹp, tình yêu hay nguy hiểm, sống hẳn sẽ thật dễ dàng.
Chỉ có một vấn đề triết học thực sự nghiêm túc và đó là tự sát. Phán xét liệu cuộc đời có đáng sống hay không cũng giống như trả lời câu hỏi cơ bản của triết học. Tất cả những điều còn lại - thế giới có ba chiều hay không, trí óc có chín hay mười hai hạng
Khi ba mươi tuổi, người ta nên biết rõ mình như trong lòng bàn tay, biết rõ con số cụ thể của những khiếm khuyết và phẩm chất của mình, biết mình có thể đi xa bao nhiêu, đoán trước những thất bại - là chính bản thân mình. Và trên hết, chấp nhận những điều
Sự thật, giống như ánh sáng, làm người ta chói mắt. Sự giả dối thì ngược lại, là ánh chiều hôm tươi đẹp bao trùm lên mọi vật.
Chúng ta tiếp tục hình thành tính cách trong cả cuộc đời. Nếu chúng ta hoàn toàn hiểu rõ bản thân mình, chúng ta nên chết đi cho rồi.
Không có văn hóa và thứ tự do tương đối nó gợi lên, xã hội ngay cả khi hoàn hảo cũng chỉ là rừng rậm. Vì vậy mọi sáng tạo đích thực đều là món quà gửi tới tương lai.
Tôi tiếp tục tin rằng thế giới này không có ý nghĩa tối hậu nào. Nhưng tôi biết rằng có điều gì đó có ý nghĩa, và đó là con người, bởi anh ta là sinh vật duy nhất khăng khăng đi tìm ý nghĩa.
Khi ba mươi tuổi, người ta nên biết rõ mình như trong lòng bàn tay, biết rõ con số cụ thể của những khiếm khuyết và phẩm chất của mình, biết mình có thể đi xa bao nhiêu, đoán trước những thất bại – là chính bản thân mình. Và trên hết, chấp nhận những điều
Chính là một dạng màu mè học đòi về tinh thần khiến người ta nghĩ rằng mình có thể thiếu tiền mà hạnh phúc.
Luôn luôn có lúc con người mệt mỏi bởi công việc, sự cống hiến cho bổn phận, và tất cả những gì anh ta muốn là gương mặt mình yêu, sự ấm áp và điều kỳ diệu của một trái tim yêu thương.
Đừng đi trước tôi; tôi có thể sẽ không theo. Đừng đi sau tôi; tôi có thể sẽ không dẫn lối. Hãy đi bên cạnh và trở thành bạn của tôi.